Categories
Me Music

Nghe lại tình ca Phạm Duy

Những ngày trời đông ở thủ đô DC, cái lạnh tháng Giêng bao phủ quanh ta.  Có ngày mưa tuyết, có ngày mưa đá, và có ngày chỉ gió và lạnh thôi – không gian giữa mùa đông xám của mây trời.  Cây lá đã héo úa, tàn tạ theo mùa.  Không gian cũng ảm đạm, gợi lại cảm giác buồn trong nỗi nhớ xa vời vợi.  Những ngày như vậy, tôi chỉ thích ngồi trong phòng với ly cafe nóng, nghe hương vị cafe thoang thoảng trong khoảnh khắc êm ả, và bật lên Youtube nghe nhạc nhẹ nhàng để quên đi cái lạnh, cái buồn của mùa đông nơi đây.  Và tiếng nhạc ru tôi, ru tháng ngày ra đi, ru một mùa đông sẽ sớm qua mau.

Hôm nay, khi nghe tin nhạc sĩ Phạm Duy (10/5/1921 – 1/27/2013) đã ra đi về cõi vĩnh hằng, tôi ngồi nghe lại những bài tình ca của một người nghệ sĩ tài hoa.  Tôi không có nhiều kỷ niệm hay biết nhiều về nhạc Phạm Duy, nhưng có những bài khi nhắc đến nhạc sĩ họ Phạm là tôi phải tìm nghe.  Có lẽ, lần đầu tiên tôi nghe nhạc của họ Phạm vào đầu thập niên 90’s, vừa bước chân đến nước Mỹ được vài năm, qua băng cassette do nhiều ca sĩ hát, và trong đó có một liên khúc mà làm tôi ngẩn ngơ, ngâm đi ngâm lại âm thầm trong tâm hồn của một chàng trai sắp bước vào tuổi biết yêu.  Liên khúc đó mang tên Chuyện Tình Buồn gồm 2 bài ca: Chuyện Tình BuồnÁo Anh Sứt Chỉ Đường Tà.

Bài Chuyện Tình Buồn gây lên một cảm giác buồn không thể nói được, không biết tại sao tôi buồn, chỉ biết là buồn thôi, với những câu hát, những dòng chữ rất hay và đẹp, nhưng lại rất buồn khi nghe như: Anh dặm trường mê mải, đời chia như nhánh sông, hoặc Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn như con sâu làm tổ trong trái vải cô đơn, hoặc Ngồi bâng khuâng nhớ biển, bên bãi đời quạnh hiu.  Vậy là ở cái tuổi chưa chạm vào đời, ở cái tâm hồn chưa biết buồn, một chút bâng khuâng đã tìm đến tôi và để lại trong tôi bên bãi đời quạnh hiu

Rồi bao nhiêu năm tháng trôi qua, khi những dòng thơ lạ và hay đến với tôi qua giai đoạn đầu của Internet, trong tiếng bước tháng ngày của đời sinh viên.  Trong những giây phút đó, tôi tìm thấy dòng thơ của Vũ Hữu Định, của Nguyễn Tất Nhiên, của Phạm Thiên Thư làm tôi say mê bởi cái đẹp của chữ, bởi cái nét lãng mạn của thơ, bởi cái hay của tiếng nói.  Tôi đã đọc, và đã nhớ từng câu thơ, từng dòng chữ đã in sâu vào tôi.  Nó đã trở thành men rượu cho tôi say những ngày dài.  Nó đã trở thành giọt nước mát dịu cho tôi giữa mùa hạ nóng bập bùng.

Và những dòng thơ đó, sau này khi tôi nghe qua nốt nhạc của Phạm Duy, đưa tôi đến mảnh trời riêng biệt, cho tôi tìm thấy một chút yên tĩnh và chầm chậm giữa dòng đời mệt mỏi.  Có lẽ khi dòng thơ pha với dòng nhạc, dòng thơ trở nên công chúng, tạo nên một sức mạnh bởi âm thanh của nhạc, mang đến cho người nghe thêm giác quan mà trong thơ thiếu.  Nhưng nếu không có chữ đẹp của thơ thì làm sao mà có được những bài ca của họ Phạm để đời.

Trong âm nhạc – và nghệ thuật phổ thơ của Phạm Duy – tạo cho tôi cảm thấy như tôi đã từng gặp, từng đến và từng nhận dù tôi chưa một lần đặt chân đến phố núi cao phố núi đầy sương … Em Pleiku má đỏ môi hồng, Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông …

Tôi ngồi nghe lại một số bài ca của Phạm Duy trong giây phút yên lặng, ngoài kia trời vẫn lạnh, vẫn buồn, nhưng trong đây lại ấm bởi tiếng hát, lời nhạc và nốt nhạc.  Cái list thiếu đi rất nhiều bài hay, nhưng đây là những bài mà tôi đang nghe bây giờ.

15 replies on “Nghe lại tình ca Phạm Duy”

Anh Dũng video ở Dailymotion. Nhacso, anh không vô hay nghe được chắc tại ở nước ngoài. AD hát nhiều bài hay lắm, cái giọng ngọt ngào và nhẹ nhàng. Bài tiễn đưa nghe là chết lên, chết xuống. Nghe vào những ngày đông, tuyết rơi…không nên nghe. 🙂

mình bị ảnh hưởng thơ cho nên toàn là bài nhạc phổ thơ 🙂

Nói về thơ phổ nhạc thì có bài Ngậm Ngùi thơ Huy Cận mà mình rất thích. Bài Kiếp Nào Có Yêu Nhau và Hẹn Hò không phải phổ thơ nhưng cũng là những bài vượt thời gian.

Nói đến nhạc PD là bao nhiêu bài hay thiếu trong cái list này, chỉ nhớ bài nào nghe bài đó thôi. Những bài mà bạn DT nói trên rất hay, còn thêm Mùa Thu Chết, Mùa Thu Paris, Tiễn Em, Con Quỳ Lại Chúa Trên Trời, Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài, Trả Lại Em Yêu, Con Đường Tình Ta Đi. Ôi bao nhiêu bày hay để lại cho đời.

“say mê bở cái đẹp của chữ, bở cái nét lãng mạn của thơ, bở cái hay của tiếng nói…”

Chữ “bởi” em à, thêm i vào đi. Ừ qua Mỹ từ nhỏ, phải đọc và yêu thơ văn tiếng việt mới viết dễ thương nhẹ nhàng như vậy. Chị có đến thắp hương cho nhạc sĩ, chia buồn rất lặng lẽ vì toàn người nổi tiếng đến đó viếng nên rất ngại.

Chị Lặng hay quá, mình mà đang ở VN mình cũng muốn làm được như vậy.

Hi hi, xưng chị với CD quen rồi. Nhớ hồi nhỏ chưa biết yêu là đã biết hát Tình ca Phạm Duy rồi bạn PD 🙂

hehe, mình ngỡ “Chị Lặng” là nick đầy đủ của Lặng 🙂
Ở nhà, cũng vừa nghe bà chị chồng mới đi thắp hương hôm qua. Cũng toàn những người yêu quý nhạc Phạm Duy, xem nhạc PD như món ăn tinh thần, nuôi dưỡng lòng yêu quê hương đất nước và con người Việt Nam đó bạn Lặng.

nick đó em đặt đó, nhớ tri ơn em nha kaka

Còn chút gì để nhớ em thích Sỹ Phú hát hơn, lãng đãng hơn, mong manh hơn
Áo anh sứt chỉ đường tà thì em thích cô Ý Lan viền tà hơn còn Cây đàn bỏ quên thì lại ưng Vũ Khanh

mình thích Anh Dũng hát Còn chút gì để nhớ nhưng tìm không có trên ytube. nick chị Lặng là của jg đặt uh?:)

PD để lại một gia tài nhạc hàng “khủng” luôn há bạn Polka 🙂

Nhóc Guy kể công gì đó hả em 🙂

em sửa tối qua, nhưng làm biếng comment :). Em yêu thơ còn lúc nhỏ lắm, có ngày sẽ viết về đề tài đó. Dường như em thích cái đẹp của chữ trong thơ, nhạc hay văn. Nếu là chữ thì phải đẹp.

Comments are closed.