Ńg Tiâu-kham
Guā-māu
Ńg Tiâu-kham (阮朝堪; 1892 nî 12 goe̍h 22 ji̍t chhut-sì) sī Tâi-oân ê i-seng, i tùi Chóng-tok-chú I-ha̍k Choan-bûn Hak-hāu chut-gia̍p liáu-āu tī Pîn-tong I-īⁿ chò khang-khòe, 1925 nî kòe Ji̍t-pún I-kho Tāi-ha̍k gián-kiù, liáu-āu tńg Tâi-oân khai-gia̍p. I mā pat chò Pîn-tong Sìn-thok ê chhú-thè-ia̍h, chheng-soàn-jîn.
Ńg--sī sī Nâ-pin Ńg--ka ê lâng, Ńg Soán-jû (阮選儒) ê tōa-hàn hāu-seⁿ.
Chham-khó
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- "阮朝堪". 台灣人士鑑. 台灣新民報社. 1937.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |